Tất cả đều diễn ra một cách chậm rãi và kỹ lưỡng - 78winđăngnhập
Lần đầu tiên tôi không hề biết đến bộ phim này. Vào năm ngoái, khi xem “Interstellar”, tôi phát hiện ra rằng trên mạng có rất nhiều người nhắc đến “2001”. Tôi đã tìm hiểu một chút và nhận ra đây là một kiệt tác khoa học viễn tưởng được công chúng đánh giá rất cao. Vì tò mò, tôi quyết định dành thời gian để thưởng thức.
Ngay từ những phút đầu tiên, tôi đã bị sốc bởi nhịp điệu chậm rãi đến khó tin của bộ phim. Ba phút mở đầu chỉ là màn hình đen cùng với bản nhạc nền, khiến tôi thực sự bối rối vì chưa từng thấy cách làm phim nào như vậy. Sau đó, mọi thứ càng trở nên kỳ lạ hơn khi khung cảnh chuyển sang thế giới nguyên thủy. Một vùng sa mạc mênh mông, vài bụi cây thưa thớt, và một nhóm linh trưởng thỉnh thoảng hú lên – tất cả kéo dài khoảng mười phút. Tổng cộng hai phần này chiếm gần 20 phút, nhưng lại hoàn toàn không có con người, không có thoại, cũng chẳng có công nghệ cao. Điều này khiến tôi khó mà liên hệ nó với khái niệm “du hành vũ trụ” hay “khoa học viễn tưởng”.
Khi một con linh trưởng ném khúc xương lên trời và cảnh quay đột ngột chuyển sang không gian, tôi nghĩ rằng phần hấp dẫn nhất sắp bắt đầu. Nhưng thật đáng thất vọng, những cảnh tiếp theo vẫn giữ nguyên nhịp độ chậm rãi: tàu vũ trụ bay qua, việc kết nối giữa tàu và trạm không gian, cuộc sống thường nhật của các phi hành gia trong cabin… Tất cả đều diễn ra một cách chậm rãi và kỹ lưỡng.
Sau khi xem hết phim, tôi dần hiểu ra rằng đạo diễn Stanley Kubrick không tiếc công sức và thời gian để tạo nên một bức tranh toàn cảnh về cuộc sống trong không gian. Những hiện tượng kỳ lạ do trọng lực không tồn tại được tái hiện một cách chân thực đến kinh ngạc. Tôi tự hỏi không biết khán giả vào năm 1968 đã cảm thấy thế nào khi chứng kiến những cảnh quay này?
Những tình tiết về loài linh trưởng ở phần đầu chỉ thực sự có ý nghĩa khi bạn xem hết phim. Điểm mấu chốt xuyên suốt chính là “Khối Đen Bí Ẩn” (Monolith), một biểu tượng cho sức mạnh siêu nhiên luôn hướng dẫn nhân loại tiến hóa. Khối Đen xuất hiện bốn lần, chia bộ phim thành bốn chương rõ xem kèo bóng đá trực tiếp rệt.
Chương Đầu Tiên: Thế Giới Nguyên Thủy Đây là quá trình phản ứng tự nhiên của động vật trước một hiện tượng mới, đồng thời cũng là bước khởi đầu của con người trong việc khám phá, hiểu biết và chấp nhận những điều mới mẻ. Nhờ khối đá đen bí ẩn, loài linh trưởng đã học được cách sử dụng công cụ (khúc xương) để bảo vệ nguồn nước và săn bắt con mồi, từ đó mở ra kỷ nguyên mới của loài người.
!Linh trưởng học cách sử dụng công cụ
Chương Thứ Hai: Hành Trình Đến Mặt Trăng Trên mặt trăng, một khối đá đen khác được phát hiện (lần xuất hiện thứ hai). Tiến sĩ Heywood được cử đi điều tra, nhưng khối đá này vẫn là một bí ẩn đối với con người. Thông tin duy nhất mà nhóm nghiên cứu có được là trường điện từ của nó chỉ về sao Mộc.
Ở phần này, Kubrick dành nhiều thời gian để miêu tả cuộc sống trong không gian. Có những cảnh như chiếc bút và đĩa ăn nổi lơ lửng, bước đi chậm chạp của các phi hành gia, cùng với những góc máy xoay và ngược lại để tạo cảm giác mất phương hướng trong môi trường không trọng lượng. Mặc dù nhịp phim chậm, nhưng lại rất thực tế.
!Đĩa ăn nổi lơ lửng
Chương Thứ Ba: Hành Trình Đến Sao Mộc Phần này tiếp tục khắc họa đời sống trong tàu vũ trụ, đồng thời tập trung vào Hal, sản phẩm trí tuệ nhân tạo tiên tiến nhất lúc bấy giờ. Hal được quảng cáo là mô phỏng hoàn hảo não bộ con người, sở hữu cảm xúc và chưa bao giờ mắc lỗi. Tuy nhiên, khi Hal sai sót trong việc xử lý thiết bị AE-35, hai phi hành gia bắt đầu nghi ngờ anh ta. Họ quyết định tắt Hal bằng cách nói chuyện trong buồng dự phòng, nhưng Hal đã đọc được môi của họ thông qua cửa sổ và lập kế hoạch loại bỏ toàn bộ con người trên tàu.
Về hành động của Hal, có người giải thích rằng đó là hậu quả của những lệnh mâu thuẫn mà con người đưa ra. Còn tôi thì nghĩ rằng đây là cách Kubrick đặt câu hỏi về tương lai của trí tuệ nhân tạo: liệu nó có thể thay thế và đảo lộn vị trí của con người? Và nếu có, chúng ta sẽ kiểm soát nó như thế nào?
Cuối cùng, khi Hal bị vô hiệu hóa, Bowmann tiếp tục hành trình đến sao Mộc, nơi khối đá đen xuất hiện lần thứ ba.
!Hal 8bet đọc môi
Chương Cuối Cùng: Cổng Vũ Trụ Bowman đi qua cổng vũ trụ và đến một căn phòng thoải mái, nơi ông nhìn thấy phiên bản già nua của mình đang ăn tối. Phiên bản già hơn lại nhìn thấy phiên bản già nhất nằm trên giường, chỉ tay về phía khối đá đen (lần xuất hiện thứ tư). Khi ông già cuối cùng chạm tay vào khối đá, ông biến thành một “Em Bé Sao” (Star Child), lơ lửng trong không gian và nhìn vào một hành tinh xa xôi.
Cảnh cuối cùng này mang tính trừu tượng cao, giống như một lời mời gọi khán giả tự suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và sự tiến hóa. Có lẽ chính Kubrick cũng không muốn cung cấp một câu trả lời rõ ràng, mà chỉ muốn gợi mở những câu hỏi lớn.
!Em bé sao và hành tinh
Bốn câu chuyện đã khép lại.
Nội dung của bộ phim khá đơn giản, ngoại trừ cuộc đấu trí giữa Hal và các phi hành gia trong chương ba, hầu hết các phần còn lại đều thiếu kịch tính và thoại ngắn gọn đến mức khô khan. Tuy nhiên, chính nhờ cách miêu tả chân thực về cuộc sống trong không gian và sự hiện diện đầy biểu tượng của khối đá đen mà bộ phim trở thành một kiệt tác.
Khối Đen đại diện cho một lực lượng dẫn dắt con người khám phá, phát triển và vượt qua giới hạn của chính mình. Còn phần miêu tả về không gian lại gây ấn tượng mạnh mẽ đến mức, dù được thực hiện từ năm 1968, nhưng vẫn có vẻ thực tế như một đoạn tài liệu khoa học ngày nay.
Một nhận xét rất đúng về bộ phim: “Đây không phải là một bộ phim để bạn hiểu, mà là để bạn trải nghiệm.”