Lần đầu tiên tôi không hề biết đến bộ phim này. Vào năm ngoái, khi xem “Interstellar”, tôi phát hiện ra rằng trên mạng có rất nhiều người nhắc đến “2001”. Tôi đã tìm hiểu một chút và nhận ra đây là một kiệt tác khoa học viễn tưởng được công chúng đánh giá rất cao. Vì tò mò, tôi quyết định dành thời gian để thưởng thức.
Ngay từ những phút đầu tiên, tôi đã bị sốc bởi nhịp điệu chậm rãi đến khó tin của bộ phim. Ba phút mở đầu chỉ là màn hình đen cùng với bản nhạc nền, khiến tôi thực sự bối rối vì chưa từng thấy cách làm phim nào như vậy. Sau đó, mọi thứ càng trở nên kỳ lạ hơn khi khung cảnh chuyển sang thế giới nguyên thủy. Một vùng sa mạc mênh mông, vài bụi cây thưa thớt, và một nhóm linh trưởng thỉnh thoảng hú lên – tất cả kéo dài khoảng mười phút. Tổng cộng hai phần này chiếm gần 20 phút, nhưng lại hoàn toàn không có con người, không có thoại, cũng chẳng có công nghệ cao. Điều này khiến tôi khó mà liên hệ nó với khái niệm “du hành vũ trụ” hay “khoa học viễn tưởng”.